Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012

Một cuộc đời bị biến dạng

Cô gái 23 tuổi bị sáu thanh niên cưỡng hiếp trên xe buýt giữa thủ đô New Delhi hôm 16-12 gây chấn động dư luận Ấn Độ đã trút hơi thở cuối cùng lúc 4 giờ 45 sáng 29-12, tại nơi cô được chữa trị, Singapore.

Thiếu nữ và phụ nữ Ấn Độ thắp nến trong chiến dịch tự phát chống nạn hiếp dâm sau vụ nữ sinh viên bị sáu gã đàn ông cưỡng hiếp trên xe buýt hôm 16-12. Nạn nhân đã qua đời hôm 29-12 - Ảnh: Washington Post
Trước đó, một cô gái trẻ khác tự tử khi bị cảnh sát đề nghị cô lấy một trong số những kẻ hiếp dâm mình. Cả thế giới rùng mình trước tội ác này.
Ở Việt Nam, chưa ghi nhận những sự việc có tính chất nghiêm trọng và gây căm phẫn tương tự như ở Ấn Độ, nhưng những cuộc đời bị tước đoạt bởi tội phạm hiếp dâm không phải là ít.
Ở VN, do tập quán đạo đức, phần lớn nạn nhân bị hiếp dâm đều im lặng, vật vã và chịu đựng, sống với cuộc đời bị biến dạng. Những tội ác bị tố giác và công lý trừng phạt chỉ là phần nổi của tảng băng chìm.
Dưới đây là một câu chuyện như vậy. Vì lý do tế nhị, chúng tôi không nêu tên nhân vật trong bài viết, chỉ xin gọi bằng danh xưng chị. Năm nay chị 29 tuổi, hiện sống tại TP.HCM. Tám năm trước, chị bị cưỡng hiếp tập thể. Đau đớn thay, một trong ba thủ phạm là người yêu của chị. Xin cảm ơn người thân của chị đã cho chúng tôi được kể lại câu chuyện đau lòng này.
Cuộc đời bị xé toạc
Sinh nhật người yêu. Chị đến nhà anh từ sáng sớm để nấu nướng và cắm hoa. Ba mẹ anh và em trai đi nghỉ mát. Bạn bè anh đến rất đông. Mọi người mua rất nhiều bia. Hơn 3 giờ chiều, bạn bè kéo về gần hết, chỉ còn anh và hai người bạn chưa dứt khỏi cuộc nhậu. Gần 5 giờ chiều, khi chị vẫn lúi húi dọn dẹp trong bếp thì họ kéo nhau đi vệ sinh. Nhà vệ sinh sát ngay cạnh bếp... Chị chỉ kịp nhìn thấy trần nhà đảo ngược trước khi ngã dúi dụi xuống sàn lạnh. Chị bị những gã trai, cả bạn và người yêu, thay nhau cưỡng hiếp.
Trở về nhà với người quằn quện vết máu, chị ngăn sự hoảng hốt của mọi người bằng câu trả lời “Con ngã” trước khi lê mình vào phòng tắm. Tắm gội rất lâu. Hơn mươi phút sau chị lại vào phòng tắm. Tắm gội rất lâu. Hành động lặp đi lặp lại cho đến khi chị khuỵu gối ở hành lang.
Nước mắt chị chảy suốt mấy ngày sau đó. Không có tiếng nấc. Hầu như đêm nào chị cũng thất thanh la hét trong cơn mộng mị. Nhiều lần cả nhà bật dậy chạy sang, đứng nhìn thật lâu. Mẹ chị ôm gối sang ngủ cùng con gái. Linh cảm người mẹ cuối cùng tìm ra nguyên nhân khủng khiếp từ hành động kỳ quặc của chị. Ba và em trai kéo đến nhà người yêu chị vào hai hôm sau. Trong cơn nóng giận, ông vung cây gậy gỗ đập nhiều lần vào đầu kẻ đã gây ra nỗi đau tột cùng cho đứa con gái duy nhất của mình. Nếu không được hàng xóm kéo ra, hẳn lúc đó ông đã thành kẻ giết người.
Tối hôm đó, chị quỳ dưới chân cha cầu xin ông không đưa chuyện ra tòa, không hé lộ với thêm một người nào. Ông bất lực, điên cuồng dùng tay đập liên tục xuống mặt bàn ăn bằng thủy tinh đến khi vỡ nát rồi bật khóc.
Biến dạng
Sau ngày hôm đó chị không khóc nữa. Chị không ra khỏi phòng. Không tắm. Không nói chuyện. Phòng chị kể từ đó rèm lúc nào cũng vén lên cao để ánh nắng tràn khắp. Mẹ chị kể chị bắt đầu sợ bóng tối đến hoảng loạn.
Mẹ và em trai mỗi lần mang thức ăn vào phòng thường nán lại vài phút dọn dẹp chút đồ đạc trong phòng trước khi chị nhẹ nhàng đẩy họ ra ngoài, sập cửa lại. Không dưới bốn lần, người thân phát hiện chị đang tự cứa vật sắc hoặc nhọn vào tay mình. Khi trong phòng không còn những vật có thể gây thương tổn, chị tự cắn khắp cơ thể mình.
Mỗi khi có người đến chơi nhà, chị khóa trái cửa lại. Dù ai có gọi khản cổ chị cũng không trả lời, nằm yên trên giường, không ngủ cũng không thức. Hơn nửa năm sau, ngoại trừ gia đình và vài cô bạn thân thiết, cô hàng xóm ngay sát vách là người đầu tiên nhìn thấy chị. Khi đó, chị ra ban công tưới cây.
Gia đình chị nhiều lần nhắc khéo đến chuyện tiếp tục học hành. Chị đáp lại bằng im lặng. Mất hơn một năm sau, chị đồng ý ghi danh vào một lớp học tiếng Anh gần nhà. Hơn nửa năm sau, chị mới tự mình chạy xe đến đó, không cần em trai đưa đón nữa.
Dù đã cách cái ngày khủng khiếp thời gian khá dài nhưng khoảng cách của chị và ký ức đó vẫn gần, rất gần. Chị không mặc đầm nữa, không sử dụng bất cứ thứ gì có màu hồng giống chiếc đầm chiều hôm đó. Gia đình chị luôn khéo léo không để chị nghe thấy thông tin về các vụ cưỡng hiếp, cẩn thận hết mức để không mảy may gợi lại bất cứ điều gì liên quan ký ức đó. Ba chị thôi đặt báo tháng, cả nhà bỏ luôn thói quen xem thời sự trên tivi mỗi tối.
Mẹ chị nói bà đang thuyết phục chị đăng ký một lớp học yoga bởi bà nghe rằng đó là phương pháp tốt giúp con người giữ bình tĩnh, tâm hồn bình yên hơn. Bà đau đớn hơn cả cái chết khi cảm nhận rõ ràng nỗi thống khổ cứ âm ỉ cháy trong lòng con gái. Thỉnh thoảng ai đó hỏi han, mẹ chị lại chảy nước mắt.
Biến cố tàn bạo gần như phá nát tâm hồn chị, cướp đi sự tươi tắn, năng động, hoạt bát, duyên dáng. Chị như cây khô thiếu nước với nếp sống ủ ê, thất thần. Mọi điều thú vị quanh chị như đã lịm chết

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét