Thứ Bảy, 26 tháng 1, 2013

Chuyện tình yêu: Bên người khác anh có hạnh phúc hơn?

Em tự hứa sẽ mạnh mẽ đi qua anh, liệu có một ngày nào anh sẽ nhận ra rằng người anh từ bỏ lại là người mà anh muốn tìm lại nhất…
Em chưa bao giờ từng hỏi anh rằng lúc bên cạnh em anh có hạnh phúc không?

Bởi vì trái tim của em biết rằng không thể giữ mãi một bàn tay đã muốn buông và một trái tim đã đập chệnh nhịp…

Bước ra khỏi trái tim em đến với người con gái khác là do anh lựa chọn, mọi tranh cãi đừng chỉ đổ lỗi cho em.

Em im lặng để mất anh không phải vì em không yêu anh nữa mà là vì tình yêu sẽ chẳng còn hạnh phúc nếu có ba người.

“Nhường anh cho yêu thương khác ấm áp hơn em được không?… Con tim ơi trả lời đi…” 

Yêu anh bằng tất cả những gì em có và đánh đổi lại tất cả yêu thương đó bằng việc mất anh… cho một người con gái khác không phải là em… 

Em nên ra đi, đôi khi cần bước đi để nhận ra nơi nào thuộc về mình…

Anh đưa em vào câu chuyện do anh viết “Anh sẽ mang lại hạnh phúc cho em” và kết thúc nó, anh chọn cách “Chúc em hạnh phúc bên người khác tốt hơn anh”… Gặp được anh trong vô vàn người con trai khác, em chọn anh – người con trai em yêu nhưng rồi cuối cùng bên em chẳng phải là người em yêu, cũng chẳng còn người yêu em nữa rồi…

Nếu tình yêu của anh là một món đồ để sở hữu thì rất tiếc là chưa bao giờ nó thuộc về em… Em trở thành quá khứ của anh và cô ấy mới là hiện tại. Em yêu anh đủ để cảm nhận được sự thay đổi trong giọng nói và trái tim của anh đang hướng đến một ai khác và điều ngu ngốc của em chính là cứ tự bắt bản thân phải tin rằng “Anh vẫn còn yêu em nhiều lắm…”

Cánh tay em mỏng manh không thể níu giữ anh ở bên cạnh, trong em giờ đang lạc trong những ký ức, bước chân em muốn tìm về nơi bình yên không có anh. 

Người con gái ấy đã đến và thay em làm tất cả: chăm lo cho anh, ở bên cạnh anh và được yêu anh… Có lẽ em không nên ghen tị với cô ấy, em đã từng được tất cả những gì cô ấy đang có bây giờ và chỉ đáng tiếc là anh đã chọn cô ấy chứ không phải là em… 




Em muốn gào lên để khóc, muốn trách móc anh, muốn lao vào cô ấy để giành lại anh nhưng lý trí ngăn không cho em làm tất cả mọi việc trừ việc để em khóc. Em tự hỏi trái tim em: liệu nước mắt có làm anh quay lại, nếu buông tay là mất tất cả thì giữ lại cũng đâu có được gì… 

Anh à, không bên em liệu anh có hạnh phúc, hay bên người khác anh hạnh phúc hơn bên em… 

Bước qua anh, em chẳng biết bao giờ mới sẵn sàng cho một tình yêu mới. Bởi e rất sợ, sợ bị tổn thương, sợ mọi thứ có thể lặp lại 1 lần nữa. Sợ rằng quá khứ sẽ về lại và bủa vây lấy em…

Em tự hứa sẽ mạnh mẽ đi qua anh, liệu có một ngày nào anh sẽ nhận ra rằng người mà anh từ bỏ sẽ là người mà anh muốn tìm lại nhất… Em không thể thốt ra lời chúc anh hạnh phúc, bởi trái tim em đã kiêu hãnh không chấp nhận sự phản bội từ anh. 

Anh à, em nhớ anh, em yêu anh… nhưng chỉ một lần này thôi…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét