Em cứ nghĩ với mọi người em mới là người hay thay đổi, còn những người đã có thể ở cạnh em bao lâu nay thì sẽ luôn ổn định như vậy. Vì chỉ khi họ bình lặng kiên nhẫn bên một đứa không ổn định như em thì những mối quan hệ mới có thể lâu bền.
Nhưng không ngờ cuộc sống không gì là không thay đổi, tình cảm cũng không ngoại lệ. Khi ai đó đã có thể bình thản với bất cứ chuyện gì đến từ em thì em biết mọi thứ đã khác rồi. Chỉ có em là vẫn cố chấp tin vào những điều tưởng chừng là bất biến. Chỉ có em vẫn luôn huyễn hoặc mình. "... Đi bên cạnh nhau với niềm vui mình không bao giờ bỏ cuộc. Cố chấp thêm một lần đau và cho là trái tim sáng suốt...". Em đã sống những tháng ngày như thế. Em dại khờ tin tình yêu có thể làm cho con người ta mạnh mẽ. Nhưng sự thật thì như bao nhiêu lần ai đó đã nói "đó chỉ là suy nghĩ của em". Vậy thật ra suy nghĩ của ai đó ra sao? Em nào có biết. Em chỉ biết hôm nay em đã hiểu được câu nói: "Hãy cảm ơn ai đó đã rời bỏ bạn, để bạn biết trong cuộc đời này không có gì là mãi mãi.", em cứ cho là dù có chuyện gì thì thì người quyết định sẽ là em, người thay đổi cũng sẽ là em. Nhưng, em sai rồi. Giờ đây người thay đổi không phải là em mà là ai đó. Trong chuyện tình cảm giữa hai người, chỉ cần một người thay đổi, người còn lại chắc chắn sẽ tổn thương. Cũng giống như chơi trò kéo dây, chỉ cần một bên buông, bên còn lại sẽ đau. Dù ai đó vẫn nói không có gì thay đổi nhưng cái cách ai đó đối với em thời gian qua cùng những chuyện em đã trải qua đủ cho em thấy tất cả đã khác đi rất nhiều.
Cảm giác là thứ mà người ta vẫn dùng để tự an ủi mình nhằm cứu vãn chút hy vọng còn sót lại. Thực chất chỉ do ta quá mù quáng để cảm giác đánh lừa rồi cứ cố tìm cho ra hạnh phúc khi trong tim toàn là đổ vỡ. Ai đó chắc cũng vì lòng ích kỷ nên cố gắng giữ lại một người vẫn tốt hơn xua đuổi một người. Hoặc chỉ vì chút lòng thương hại mà dùng lời lẽ dễ nghe hơn để không quá phũ phàng với những yêu thương mình có. Biển người thì mênh mông còn lòng người thì sâu hơn cả biển. Em có tài giỏi gì mà mong giữ trọn vẹn một người bên cạnh yêu thương mình mãi mãi.
Cố chấp mãi, cuối cùng chỉ tổn thương còn tồn tại. Làm mọi thứ cũng chỉ mình thấy đau. Em chẳng thể giữ được gì khi ai đó đã buông tay. Có những thứ ta để nó đi là để nó lại trở về bên ta. Nhưng cũng có những thứ khi ta buông tay là sẽ mất đi mãi mãi. Ai đó đã không muốn giữ thì em cũng nên buông xuống để được nhẹ nhàng mà bước đi khỏi ai đó vĩnh viễn. Nhận ra mình chỉ "Như một dòng chảy ngược, sinh ra để cô đơn". Em đã mất một khoảng thời gian khá dài để nhận ra và chấp nhận rằng em và ai đó chưa từng hợp nhau. Sự thật có làm ta đau lòng đến đâu thì vẫn phải chấp nhận đó là sự thật. Người ta nói thời gian sẽ trả lời cho ta những gì ta muốn biết. Em mong sao - thời gian - nếu có thể hãy xóa nhòa luôn phần kí ức có ai đó tồn tại để trả lại em những tháng ngày trong veo...
Nguồn: yume
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét