Anh định sẽ đánh bạo xin một bữa ăn khi đến ngôi nhà kế tiếp. Nhưng anh hết sức bối rối khi người mở cửa là một thiếu nữ khả ái. Vì vậy, thay vì hỏi xin thức ăn, anh lại hỏi mua một miêng nước uống. Thấy anh có vẻ đói lả, cô gái chạy vào nhà mang ra cho anh một ly sữa thật to. Anh chậm rãi uống một cách ngon lành rồi hỏi:
” Tôi nợ cô bao nhiêu?”
Cô gái trả lời:
” Anh bớt mệt chưa? Anh ko nợ gì tôi cả. Mẹ tôi nói rằng nếu làm vì lòng tốt thì ko bao giờ nhận tiền”.
Anh xúc động:
” Vậy thì tôi chân thành cám ơn cô và mẹ cô”.
Rời căn nhà, anh cảm thấy ấm áp, niềm tin vào con người trong anh trào dâng. Sau này anh trở thành bác sĩ.
Nhiều năm sau, cô gái ngày ấy bây giờ đang mắc phải 1 căn bệnh nặng. Các bác sĩ địa phương bó tay. Họ phải gửi cô lên thành phố để chữa trị.
Nhiều chuyên gia được mời đến để hội chuẩn về căn bệnh hiếm gặp của cô, trong đó có bác sĩ Howard Kelly.
Khi nghe đến tên thành phố nơi cô sống, 1 tia sáng lạ ánh lên trong mắt anh. Anh đứng phắt dậy, tìm đến phòng bệnh của cô.
Anh vào thăm khi cô đang mê man. Anh nhận ra cô ngay lập tức. Từ hôm đó, anh đặc biệt quan tâm đến ca bệnh của cô.
Ca bệnh được điều trị thành công sau nhiều ngày vất vả. Bác sĩ Kelly yêu cầu chuyển cho anh duyệt hoá đơn thanh toán cuối cùng.
Anh xem hoá đơn và viết thêm vài chữ. Cô gái rất sợ phải mở hoá đơn ra xem, vì cô biết chắc rằng cô sẽ phải mất cả phần đời còn lại để trả hết món tiền ấy. Cuối cùng cô cũng phải mở ra nhìn vào hoá đơn, và thấy dòng chữ:
“Cô đã trả trước bằng 1 ly sữa”
Sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét