Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2012

Nó nhớ nhỏ lắm


Nó cố bước đi .. để rời xa nổi đau và băng giá … nó chạy thật xa không dám nhìn lại nó cố tìm thấy ánh bình minh để sưởi ấm con tim nó … Mỗi đêm nó nhìn trời cao nó đếm từng vì sao mong rằng những vì sao ấy sẽ mang nhỏ lại bên nó và ở lại bên nó mãi mãi …

Hôm nay ! Nó lại ra chổ ấy, nơi mà nó và nhỏ đã từng ngồi trò chuyện. Nó nhớ lắm, nhớ những lúc nhỏ cười với nó cùng với những câu chuyện vui mà nó vẫn thường hay kể cho nhỏ nghe … Những cái ôm nhẹ nhàn, những nụ hôn thật khẽ, nó nhớ nó nhớ nhỏ lắm, nhớ những lúc nhỏ nghiêng đầu bên bờ vai nó… giờ đây chỉ còn nó ngồi đây thôi, bên nó còn lại chỉ là những ký ức … nó khẽ cười, nó bật khóc … cãnh vật nơi này có thể thay đổi nhưng tình yêu trong nó sẽ ko bao giờ đổi thay… Những cơn gió nhẹ thôi qua… Nó nghe thoáng đâu đó những tiếng nói những tiếng cười khúc khích của nhỏ…Hằng ngày nó và nhỏ vẫn thường đối mặt nhau nhưng cái khoản cách ấy làm cho nó đau lòng … Những lúc nhỏ buồn nó chỉ biết đứng nhìn mà không thể đến bên chia sẽ…Nó cảm thấy mình bất lực … Ngày ngày trôi qua với bao câu chuyện vui nhưng với nó vẫn không bằng một phút ở bên nhỏ … Khi bên cạnh nhỏ thấy nhỏ cười hay chỉ là những phút giây trò chuyện nó cũng cảm thấy hạnh phúc vô cùng …
Nó tự trách mình mãi. Nếu ngày đó nó không hồ đồ làm những chuyện không hay khiến nhỏ phải buồn thì giờ này đâu có cái khoản cách xa vời đó. Nó ước gì thời gian trở lại và … nó sẽ không bao giờ để lổi lầm ấy lập lại …Nó có lổi với nhỏ nhiều lắm…Nó ước mình được bên nhỏ mãi mãi … Được chia sẽ cùng nhỏ những dòng tâm sự mà nó dấu kín trong lòng bấy lâu nay…Nhiều lúc nó muốn được ở bên nhỏ được nói cho nhỏ nghe rằng nó thương nhỏ nhiều lắm …Nhưng cơ hội đó còn đâu khi chính nó đã đánh mất …Giờ đây nhỏ sắp đi xa … đi về một nơi mà nó sẽ không bao giờ tìm thấy …Nó cứ suy nghỉ … phải làm gì đây ? Những gì nó có thể làm lúc này và mai sau là chờ đợi …Chờ một ngày nó được bên nhỏ sống hạnh phúc cùng những tháng ngày yêu thương .Đó chỉ là mơ ước xa vời của nó, khi nhìn đối diện thực tại thì bên nó chỉ có những kỷ niệm yêu thương của nhỏ để lại cho nó . Tình nó bay cao cùng cánh diều bay trong gió trong cảnh chiều nhưng giờ này cảnh chiều vẫn còn đó cơn gió này vẫn nới đó , nhưng tất cả chỉ còn là một ký ức của tàn tro. Nó gạt nước mắt trên mi đè nổi đau vào lòng để nhỏ không phải đau không phải buồn khi biết nó như thế này … Đã 5h rồi … ánh sáng nhạt nhòa trong bóng đêm nó cố bước đi .. để rời xa nổi đau và băng giá … nó chạy thật xa không dám nhìn lại nó cố tìm thấy ánh bình minh để sưởi ấm con tim nó … Mỗi đêm nó nhìn trời cao nó đếm từng vì sao mong rằng những vì sao ấy sẽ mang nhỏ lại bên nó và ở lại bên nó mãi mãi …

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét