Chắc anh không có thời gian để đọc những dòng tâm sự của em nhưng em vẫn mong một ngày nào đó anh sẽ đọc và hiểu rằng em yêu anh nhiều thế nào.
Mình quen và yêu nhau cũng gần 3 năm anh hả? Không dài và cũng không ngắn cho một cuộc tình. Từ lúc yêu nhau mình đã biết rồi sẽ có một ngày anh buộc phải rời xa em, vì con đường và lý tưởng mà anh đã chọn. Em không trách anh nhưng em cũng không thể ngừng yêu anh. Đã biết bao lần em tự hứa với mình không được nhớ anh, không được yêu anh nữa; nhưng lý trí không thắng nổi trái tim, để rồi em vẫn yêu anh trong nồng nàn, tha thiết.
Anh là người đầu tiên khiến em yêu ngay từ lần đầu chạm mặt và là mối tình đầu của em. Từ một cô bé vô tư, mơ mộng em đã trở thành một người đa cảm, biết yêu thương nhiều hơn, biết suy nghĩ chín chắn hơn. Những tháng ngày bên anh, em thật sự rất hạnh phúc, dù số lần mình được gặp và ở bên nhau có thể đếm được nhưng mình vẫn rất yêu nhau. Anh chưa từng nói yêu em, vì anh bảo hành động thay lời nói; và anh đã làm đúng như vậy. Anh luôn yêu thương và quan tâm em, luôn cho em tiếng cười và sự ngọt ngào, anh là người cho em biết nụ hôn thế nào... còn nhiều, nhiều lắm kỉ niệm của anh và em. Yêu anh em đếm từng ngày còn lại được ở bên anh, em đã biết khóc cho một mối tình đẹp nhưng trái ngang của mình. Anh bảo: "Em đừng khóc, anh đau lòng lắm! Anh muốn em luôn vui vẻ và cười thật tươi, trái tim anh luôn có em mà, mình có mất nhau đâu. Hứa với anh không khóc nữa nha!" Em biết anh an ủi em nhưng anh cũng đau, cũng buồn giống em. Lẽ ra mình không nên gặp nhau và yêu nhau. Nhưng khi bên nhau anh và em đều không hối hận vì đã yêu nhau.
Em nhớ ánh mắt, tiếng nói, nụ cười và cả mùi hương trên cơ thể anh mỗi khi mình bên nhau (Ảnh minh họa) |
Tất cả bây giờ chỉ còn lại trong hồi ức, nhưng vết thương trong trái tim em thì không bao giờ lành. Em đã yêu anh quá nhiều nên em không còn cảm giác trước một ai nữa. Từ ngày anh đi, em như rơi vào khoảng không vô định, em cứ sống vui vẻ như thường nhưng khi màn đêm buông xuống thì nước mắt em tuôn rơi, hình ảnh anh ùa về, rõ ràng đến từng chi tiêt. Em nhớ anh ngay cả trong giấc mơ, khi nghe các ca khúc viết về chuyện tình đẹp nhưng buồn hoặc những bản hòa tấu "Secret garden" không lời. Em nhớ ánh mắt, tiếng nói, nụ cười và cả mùi hương trên cơ thể anh mỗi khi mình bên nhau. Em luôn mơ về một ngày nào đó anh về bên em, mình sẽ cùng nhau nắm tay bước vào thánh đường trong ngày hạnh phúc và em sẽ là cô dâu xinh đẹp và hạnh phúc nhất của anh. Nhưng...em giật mình khi hình ảnh nhòa đi, thực tại hiện ra là em vẫn đang sống mà không có anh bên cạnh. Với em bay giờ anh chỉ ở trong mơ, trong những giấc mơ xa lắc, và giấc mơ mãi mãi là giấc mơ, nó không bao giờ tồn tại.
Em phải làm sao đây, khi mà bên em không còn có anh? Em yêu anh rất nhiều "heo con" của em. Nếu còn cơ hội thì dù có chuyện gì xảy ra em sẽ để anh rời xa em nữa.
Tác giả: thienthanbecon_yennhi@yahoo.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét