Càng hi vọng nhiều càng thất vọng nhiều. Đặc biệt với những người sự kỳ vọng quá mức, bay bổng quá mức.
Nhưng nếu không hi vọng, không có ước mơ thì còn tồi tệ hơn phải không? Như thế, thì phải làm thế nào. Nói cứ ước mơ và cố gắng đi rồi sẽ thành sự thật. Không phủ định điều đó nhưng con đường ấy thật khó khăn. Với một số người thật dễ dàng, còn với một số người khác ước mơ chỉ là ước mơ.
Tôi cũng đang nghĩ con đường đến với ước mơ của mình thật khó khăn, lại đang định viết con đường ấy đầy chông gai vất vả như những câu văn, câu nói xuôi tai thì chợt nhận ra mình đã thật sự vất vả, cố gắng chưa. Đừng nói đến thật sự, chỉ có tí chút mồ hôi đổ xuống cũng không có. Tôi vẫn luôn hô hào bản thân phải không ngừng cố gắng nhưng chưa bao giờ tôi hành đông. Thực ra cũng có nhưng chỉ là trong phút giây.
Tôi đang trải qua những tháng ngày thảnh thơi, an nhàn nhất trong cuộc đời. Không phải di học, không phải đi làm, có thời gian, có sức khỏe. Tôi tự nói với lòng mình nên tận hưởng đi không sẽ hối tiếc, mọi người cũng nói thế. Nhưng tại sao lòng tôi lại không yên, không cảm thấy thật sự thoải mái?
Trong lòng luôn đau đáu mình phải làm gì để kiếm tiền, để phụ giúp bố mẹ, bản thân phải trau dồi thêm kiến thức, học Tiếng Anh thật tốt, học tin học...Nhưng sự thật tôi lại chằng làm được gì rồi lại tự trách bản thân, lại khiến bản thân thêm mệt mỏi, chán nản. Tôi tự biết nguyên nhân là do mình, do bản thân không biết tính toán, không quyết tâm nhưng tôi vẫn không thay đổi.
Hôm nay bầu trời âm u quá, lòng tôi trĩu nặng. Nhưng tôi lại ước có một cơn mưa, một cơn mưa để tôi chìm trong cảm xúc của mình. Tôi luôn giấu cảm xúc của bản thân, cố tạo ra cái vỏ bọc cho mình để thể hiện mình mạnh mẽ. Tôi không biết mình có yếu đuối không, nhưng ngay lúc này tôi không cảm thấy mình yếu đuối, tôi không cần một bờ vai, một cánh tay nào hết, tôi sẽ tự đứng trên đôi chân của mình bằng ý chí, quyết tâm và điều tôi cần là sự nhẫn lại.
Tạm biệt quá khứ hoàng kim, tạm biệt những ý nghĩ tiêu cực, tạm biệt cái tính trẻ con, tạm biệt sự tính toán ích kỉ, tạm biệt sự thờ ơ, bàng quang, tạm biệt sự nhút nhát, tạm biệt sự tự ti, tạm biệt sự tự tin kiêu ngạo quá mức. Tôi phải sống lại, sống lại với những gì tốt đẹp nhất trong con người mình
Hôm nay bầu trời âm u quá, lòng tôi trĩu nặng. Nhưng tôi lại ước có một cơn mưa, một cơn mưa để tôi chìm trong cảm xúc của mình. Tôi luôn giấu cảm xúc của bản thân, cố tạo ra cái vỏ bọc cho mình để thể hiện mình mạnh mẽ. Tôi không biết mình có yếu đuối không, nhưng ngay lúc này tôi không cảm thấy mình yếu đuối, tôi không cần một bờ vai, một cánh tay nào hết, tôi sẽ tự đứng trên đôi chân của mình bằng ý chí, quyết tâm và điều tôi cần là sự nhẫn lại.
Tạm biệt quá khứ hoàng kim, tạm biệt những ý nghĩ tiêu cực, tạm biệt cái tính trẻ con, tạm biệt sự tính toán ích kỉ, tạm biệt sự thờ ơ, bàng quang, tạm biệt sự nhút nhát, tạm biệt sự tự ti, tạm biệt sự tự tin kiêu ngạo quá mức. Tôi phải sống lại, sống lại với những gì tốt đẹp nhất trong con người mình
TT- Lan
Sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét