"Anh, em đây!" - cái cách em gọi anh luôn khiến em dự cảm thấy những điều hạnh phúc. Em yêu anh không bởi những điều lớn lao quá đỗi như từng ảo vọng về tình yêu trước đây. Em yêu anh thật đơn giản, đơn giản như từng yêu cách anh gọi em mỗi lần thấy anh gần em. Anh đã xuất hiện khi trong em trống trải, khô khát và cạn kiệt những ảo vọng về cuộc sống. Những lời nói của anh nuôi lại cho em những hy vọng, khi ảo giác biến thành nỗi đau. Em thấy mình ngọt ngào dù đôi khi em tự lừa mình rằng em chưa yêu anh nồng nhiệt. Đã có những khoảnh khắc trong đời mình, em tìm cách quên anh bằng hình ảnh những con người khác. Họ hiện diện mạnh mẽ, ào ạt và rất thật bên em, nhưng nguôi ngoai. Rồi đằng sau những đêm mong đợi một điều gì chẳng biết. Em hiểu rằng anh cần cho cuộc sống, cần cho những ước mơ dù nhỏ bé của em. Dẫu chỉ là một phút thôi thoáng qua trong khoảnh khắc, anh có nhớ về em như em đã từng hay không. Em muốn nhớ đến anh như nhớ về điều gì đó vương vướng thôi cũng được, dẫu chỉ là thoáng qua. Mỗi ngày cảm thấy anh, mỗi ngày nghe anh gọi thôi em cũng thấy hạnh phúc. Dẫu chỉ riêng những điều ấy là có thật. Bên cạnh những giấc mơ về tương lai của chúng ta, em vẫn thấy mình hạnh phúc, vẫn cảm ơn vì đôi ta đã quen nhau trong đời. Anh! Dẫu em không tìm thấy hình ảnh của anh trong những trang thơ, những cung bậc cảm xúc, nhưng hãy tin rằng "vì anh là cuối đường". Em sẽ sống sao cho mãi mãi sau này, khi nhìn thấy nụ cười anh - chẳng bao giờ em thấy nuối tiếc nữa, để những mơ ước không chỉ tồn tại như bong bóng ngày xưa. Em sẽ giữ anh trong tay mình thật chặt, cho ngày hôm nay và cho cả ngàn ngày sau nữa. " Anh, em yêu anh!" * Cảm ơn tình cảm mà anh dành cho em. "Sống ở trên đời cần có một tấm lòng, để giữ lại trong nhau..." |
Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2012
Sống mỗi ngày để yêu anh
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét