Trái tim vụn vỡ |
Vậy là cũng đã hơn 3 tháng kể từ ngày mình im lặng để kết thúc cho một mối tình dài gần 2 năm. Anh hạnh phúc chứ? Chắc là vậy rồi, bởi bên anh bây giờ là một người con gái mới "dễ bảo" hơn em mà. Em không nghĩ rằng mình lại chọn cách im lặng để chia tay. Mọi lần cũng vậy, đây đâu phải lần đầu em giận dỗi rồi nói chia tay, nhưng lần này thì khác, khác hoàn toàn anh nhỉ? Bởi em chưa hề nói mình chia tay mà lại là chia tay thật... Bạn em nói chắc rằng anh đã có người con gái khác để yêu thương nên mới vậy, em ậm ừ nhưng trong lòng thì không thế, em vẫn tin tưởng anh, tin rằng chẳng có một ai có thể thay thế được em trong trái tim anh! Nhưng em nhầm thật rồi, nhầm to đùng là đằng khác. Bởi chỉ một tuần sau đó anh đã gọi điện cho em, cái tên "my life" hiện trên màn hình điện thoại, em mừng rỡ bắt máy, nhưng thật không ngờ... anh nói rằng hôm sinh nhật anh, anh đã tự thưởng cho mình bằng cách đưa được một người con gái khác lên giường (người mà anh mới quen trong một tuần mình im lặng), hèn chi hôm đó em gửi tin nhắn chúc mừng sinh nhật nhưng anh không reply? À! Ra là thế đấy, em hiểu. Tai em như ù đi, nước mắt ướt đẫm gối, tim đau nhói như ai đó bóp nghẹt. Anh đã làm được cái điều mà anh muốn, điều mà khi yêu em cả gần hai năm anh luôn phải cố gắng kiềm chế. Em đau lắm anh ạ, giọng nói lạc đi vì khóc, em cứ bâng quơ hỏi chuyện hai người như đứa em gái hỏi anh trai vậy, em thật ngốc phải không?
Giờ đây hàng đêm em không thể nào ngủ được, ký ức ngày mình yêu nhau chợt ùa về, đau nhói! Em phải dỗ dành trí óc bằng những viên thuốc an thần, vậy mà trong giấc mơ em vẫn thấy anh đứng đó, vẫn giọng nói ấm áp đó mà sao thấy xa lạ quá! Nhìn em sa sút tiều tụy hơn lúc nào hết, phải nằm bệnh xá, phải truyền nước... mọi người trong gia đình cứ nghĩ rằng do em vừa qua đợt học căng thẳng nên mới vậy. Em sụt cân nhưng khi anh hỏi em vẫn cố gượng cười mà nói rằng về nhà chỉ có ăn với ngủ nên tăng cân vù vù. Em làm vậy bởi em không muốn anh nghĩ rằng vì anh mà em như thế! Em cố tình để tình trạng "đã đính hôn" trên FB để anh thấy em không hề cô đơn nhưng thực sự em không thể mở lòng cùng ai nữa, em không còn niềm tin, ít nhất là tới bây giờ. Em không muốn ai đó là vật thay thế anh trong em. Những lời nói, những hành động của người ta khi quan tâm em, bất giác em lại mang ra để so sánh với anh, để rồi chợt thấy rằng: Ồ! không phải là anh - người em yêu!
Em sẽ chúc phúc cho anh - người em yêu thương bằng cả trái tim! |
Còn về người con gái anh chọn, xin lỗi anh nhé nhưng xin phép cho em được gọi "người anh chọn ấy" là "nó" bởi vì với em thì nó chẳng là gì để em phải ghen tuông cả. Cái thể loại con gái mới quen một tuần mà đã đồng ý lên giường thì chẳng khác nào hạng gái hư hỏng dễ dãi. Vậy mà khi nói chuyện qua điện thoại với em thì ngọt sớt, chị chị em em cứ như là đã thân quen từ lâu lắm ấy. Ai là chị em của hạng người đó chứ, thật nực cười. Xin lỗi anh, em không thích xem thể loại sân khấu diễn tuồng diễn kịch ấy đâu, em không biết mục đích của nó khi yêu anh là gì, chỉ vài bữa mà tung lên FB chồng chồng vợ vợ, PR để khoe khoang với ai chứ. Hay là anh và nó đang thực sự hạnh phúc? Đúng là đồ trẻ ranh! Vậy mà anh để cho cái đứa trẻ ranh ấy hủy kết bạn trên FB của anh với em, em cũng chẳng cần nhưng em ức chế lắm, bởi anh là thằng đàn ông mà sao hèn thế, để nó thích làm gì thì làm sao? Em đã nghĩ như vậy đấy. Em biết mục dích của anh nhường nhịn nó để làm gì, nhưng vẫn không thể nào bình tĩnh được, dù ta để FB của nhau cũng chẳng hề coment hay nói chuyện, chỉ đơn giản là để vậy thôi!
Mỗi tối nhớ anh em lại cầm điện thoại soạn tin nhắn nhưng không bao giờ gửi đi bởi em biết giờ này anh đang hạnh phúc bên người con gái khác. Em chỉ còn biết gục mặt vào gối mà khóc nức nở, để cho sáng mai thức đậy đôi mắt sưng húp như một con gấu trúc. Em cứ nghe đi nghe lại bài hát "Điều sẽ đến" thấy chao ôi, thật giống mình. Xin lỗi anh nhưng đám cưới anh chắc em không về dự đâu, em không đủ can đảm nhìn anh hạnh phúc sánh bước bên người con gái khác, em sợ nước mắt sẽ lại rơi. Em không muốn như thế bởi đó sẽ là điều xúi quẩy.
Em sẽ thôi không nói rằng em nhớ anh nữa đâu, bởi sự thật bây giờ sẽ không thể thay đổi, và cho dù anh có quay về thì em cũng không thể đồng ý nữa, một đứa con gái kiêu hãnh như em không cho phép mình làm điều đó. Hi vọng cuộc sống của anh sau này sẽ hạnh phúc. Em sẽ chúc phúc cho anh - người em yêu thương bằng cả trái tim!
Tin nhắn cuối cùng anh đã nói anh trả em lại với em nguyên vẹn của ngày xưa? Ừ, đúng em vẫn nguyên vẹn là em thật đấy, nhưng trái tim thì đã vụn vỡ mất rồi! Ai sẽ trả lại cho em?
Nguồn: 24h
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét