Thứ Hai, 19 tháng 11, 2012

Chuyện tình buồn


Nó gặp nàng, trong lúc nó tuyệt vọng nhất... 
   
Mối tình đầu đã ra đi với bao kỷ niệm ngọt ngào, khiến nó hụt hẫng chơi vơi. Chạy trốn nỗi buồn bằng men rượu, bằng công việc, tụ tập bạn bè.... 

Nhưng khi mọi thứ trôi qua nó lại đối diện với sầu nhớ vô bờ.


   
Để vơi bớt cô đơn nó tìm không gian ảo trút mọi muộn phiền vào blog. Những entry tâm trạng ngày một nhiều, ngập trong chán nản tuyệt vọng... Những người bạn mà chưa bao giờ gặp, vô tư với những tâm sự trong lòng....

Đêm mưa... lang thang lên mạng. Tìm một nick name để tán gẫu... đợi mãi không thấy, có lẽ họ bận mất rồi. Lướt  vao friendlist một nick name còn sáng nó pm!

- Hi

-

- Nói chuyện nha bạn

- uhm... 

Có những gặp gỡ như vậy mà mang đến những nỗi niềm... 
Nói chuyện với nàng nhận thấy nàng là một người khác lạ, so với những người khác nó quen. Một tình cảm nhẹ nhàng nhưng sâu lắng, những suy nghĩ về cuộc sống.... khiến nó ngỡ ngàng. Tình yêu nàng mang đến với nó lúc nào không hay... Muốn xin nàng tấm ảnh để biết người  mang trong lòng yêu thương thêm hình dung qua ảo giác, nàng khước từ... một chút thất vọng, theo đó là sự tò mò về nàng như thế nào gieo lên trong đầu nó. Chưa bao giờ nó gặp những bạn ảo ngoài đời, có lẽ nàng là ngoại lệ và duy nhất. Nó hẹn gặp nàng!
 
- Mai tớ về mình gặp nhau nha, dù có như thế nào đi nữa tớ cũng sẽ ôm bạn và cắn bạn một cái thật đau đấy!

Nó đã gặp nàng,- Quán cà phê khá đông người, bởi gặp gỡ lần đầu cả hai cùng bối dối, nhấp môi ly cà phê nó nhìn nàng, nàng thẹn thùng ngón tay vẽ trên mặt bàn thủy tinh, mái tóc xõa bờ vai, nàng không xinh rực rỡ nhưng cũng ưa nhìn, đằm thắm. nó cố nhìn sâu vào đôi mắt nàng như kiếm tìm một điều gì không định hình trước, nhưng cảm nhận được sự trong vắt thanh thản đến lạ thường... Đưa nàng qua những con phố, phố núi đêm hè, gió mơn man một cảm xúc lạ dâng tràn trong lòng nó... 

Tựa người vào lan can, nhìn ra bờ sông mông lung nó hỏi nàng:

- Gặp tớ ngoài đời có thấy khác xa trong tưởng tượng của bạn không?

Nàng không nói gì, im lặng một lúc nó lại hỏi

- Bạn có nhớ những gì tớ nói với bạn trước khi mình gặp nhau không?

Như không đợi nàng trả lời, nó đưa ra đáp án

- Tớ nói rằng nếu gặp bạn tớ sẽ ôm bạn.

Không đợi nàng trả lời, nó kéo nàng vào lòng ôm nàng thật chặt, đặt lên môi nàng nụ hôn bất tận... nó cắn vào vai nàng một cái thật đau  như lời hẹn ước.
Bên nàng nó luôn cảm nhận sự dịu dàng bình yên lắm, nó muốn đem lại cho nàng hạnh phúc, niềm vui... nàng mang đến cho nó một sự thay đổi mới, cảm xúc mới. Nàng trong sáng, thuần khiết nhưng cũng mỏng manh và yếu đuối... Nó yêu nàng... yêu nhiều lắm.

Nó và nàng chia tay sau một tình yêu ngắn ngủi thánh thiện và tình yên đó cũng mong manh như nàng, với nàng là bao đêm nước mắt, tổn thương mà nó đưa đến cho nàng, nó chưa dứt bỏ được quá khứ đau buồn trái tim nó đang yêu nàng mà vẫn nhớ tới người xưa. Nó có lỗi với nàng nhiều lắm... tạm biệt nàng. vĩnh biệt tình yêu của nó.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét