Tình dại |
Bước chân em là con đường nhỏ lệ
Mỗi bước buồn, mỗi bước lang thang
Em cũng đẹp như trăm ngàn tiên nữ
Ta tôn thờ tiên nữ của lòng ta
Em đã biết nhưng em còn hờ hững
Lúc ta buồn cũng chính lúc em vui
Buổi ban đầu em giấu vào trong mắt
Để ta tìm, tìm khắp cả người em
Ta xa em, ôi xa cách lạ kì
Ta bối rối mỗi khi em lại đến
Và bỗng buồn, buồn không hiểu tại ai
Phải không em ta là kẻ dại khờ
Đem tình yêu vứt vào nơi vực thẳm
Nơi tâm hồn, nơi đầy rẫy thương đau
Nay vườn xưa lối mòn không cỏ dại
Chỉ môi hồng với những bước em qua
Hỡi em! Người con gái của đêm qua
Xin trả lại ta mối tình thơ dại
Cùng trái tim nhỏ máu bên thềm
Để ta buồn có phải tại em không?
Ta vẫn biết thời gian là cách trở
Nhưng lòng ta không thể mở hai lần
Chỉ một lần cho em là quá đủ
Không lần hai, mãi mãi không bao giờ…
Nguồn: 24h
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét