Với những người con xa quê, ký ức về kỷ niệm tuổi thơ và món ăn mẹ nấu luôn còn mãi, lung linh rõ nét và khó quên.
Khi trời lành lạnh cuối ngày với mưa rơi lất phất lại chợt thấy thèm bánh khoái nồi rang Thanh Hóa quê nhà.
Với nguyên liệu giản dị, không cầu kỳ nhưng bánh khoái nồi rang (hay còn gọi là bánh khoái chảo gang hoặc bánh khoái tép) làm người ta ăn no mà không ngấy, ăn mãi không thấy chán… không rõ từ bao giờ nhưng có lẽ tên bánh được đặt theo cảm xúc như vậy.
Thời bao cấp, ngày nghỉ thỉnh thoảng mẹ lại làm món bánh khoái nồi rang. Món ăn được cả nhà yêu thích.
Gạo tẻ được xay mịn thành bột hòa với nước ngâm qua đêm cho thật nhuyễn, nguyên liệu là những thứ giản dị, dễ tìm: tép đồng tươi, bắp cải, rau cần… Tép đồng được đảo sơ với hành lá và gia vị cho ngấm, khi se vàng là được, rau cần rửa sạch, lấy cọng non, bỏ lá, cắt từng đoạn ngắn, bắp cải thái mỏng. Tất cả nguyên liệu chỉ đơn giản vậy.
Chảo gang được đặt trên bếp đun to lửa, một khúc cuống của tàu chuối được nhúng vào bát mỡ phết nhanh và đều trên khắp mặt chảo một lớp mỏng, bắp cải, rau cần được rải đều trên mặt chảo, muôi bột được đổ vây xung quanh, mỡ nóng làm bột se lại quyện đều vào rau là lúc rắc tép đều lên mặt bánh. Trong chốc lát, khi viền bánh vàng rộm là lúc lật bánh lại, chỉ một phút sau khi mùi thơm náo nức tỏa ra là lúc bánh chín.
Khi bánh chín, người ta ăn nóng. Bánh được chấm với nước mắm cốt cá pha loãng với chanh, ớt, chút hạt tiêu. Mùi thơm, ngọt rau cần và bắp cải lẫn vị bùi, béo của tép đồng cùng cảm giác giòn giòn của miếng bánh tan trong miệng thật khó quên. Vị bánh với nóng, cay, ngọt, bùi, béo lan tỏa khắp cơ thể đánh thức mọi cảm xúc, ăn xong lại háo hức chờ ăn tiếp cái bánh trong chảo mới thấy nhớ những ký ức ngọt ngào của tuổi thơ. Hương vị bánh cũng thanh tao, mộc mạc một nắng, hai sương như quê nhà.
Bánh khoái nồi rang Thanh Hóa giản dị như chính những người dân ở vùng quê nghèo nơi đây, không cầu kỳ về nguyên liệu chế biến và thực hiện như bánh khoái Huế, bánh xèo Nam Bộ nhưng ai đã thưởng thức một lần thì sẽ khó quên và còn lưu luyến mãi.
Du lịch, GO! - Theo Bảo Châu (Baodulich), ảnh sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét