Bóng hình ai nhạt nhòa như lệ đẫm
Vương trên mi những nỗi buồn sâu thẫm
Mà vô tình em trót lỡ gây ra.
Người ta bảo khóc rồi sẽ quên
Nhưng chớ đừng vì em mà khóc
Bởi nước mắt xóa nhòa niềm thương mến
Có khi nào người cũng sẽ quên em.
Chợt đến lúc mở kí ức ra xem
Bóng hình ai nhạt nhòa như lệ đẫm
Vương trên mi những nỗi buồn sâu thẫm
Mà vô tình em trót lỡ gây ra.
Yêu thương, khổ đau, liệu sẽ tha thứ?
Tình cảm có còn dư vị khi xưa?
Giữa cơn mưa lạnh lùng em quay bước,
Để lại người hụt hẫng ngước nhìn theo
Gió thổi vèo cuốn mất một giấc mơ.
Em bơ vơ trong niềm đau sâu kín,
Vẫn còn thương nhưng giả vờ câm nín,
Em để tim mình lạnh lẽo một khối băng,
Để tim anh dằn xé vết thương lòng.
Ngàn lời xin lỗi biết có trọn hết không?
Dẫu sẽ đau nhưng mong anh đừng trách
Những điều chôn giấu sẽ chẳng hiểu nổi đâu,
Và cũng chẳng nên yêu em thêm nữa
Một người tình không còn được như xưa.
Em xin lỗi… ta phải cách xa nhau,
Em xin lỗi… không vẹn thành câu hứa,
Em quặn lòng nhưng vẫn thầm cầu chúc
Anh sớm tìm hạnh phúc của riêng anh.
Lần cuối cùng, dẫu mong manh khó thể
Xin anh thôi một góc nhỏ tim người
Để em mãi ngủ yên nơi tiềm thức
Để vơi đi nỗi day dứt trong lòng
Một góc nhỏ anh cho em được không ???
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét